Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

Khi mọi người đã về hết, chồng tôi lên gác lấy xuống cho tôi bộ quần áo ngủ mới tinh rồi giục tôi đi tắm rửa...
Tắm rửa xong tôi lên phòng riêng của vc tôi ở trên tầng ba ( nhà chồng tôi là nhà riêng, xây trên đất hương hỏa ở trên núi lên rất rộng rãi ) gớm... phòng tân lang tân nương có khác, được sửa chữa sơn lại như mới, bàn ghế giường tủ toàn là thứ mới tinh... chăn ga gối đệm thì cùng một tông màu hồng he he mềnh màng phết.
Tôi lên giường rồi nằm vào phía sát trong tường, lúc đấy tôi run lắm, căng thẳng lắm, hồi hồi hộp lắm, vì đây là lần đầu tiên tôi ở chung phòng với một người khác giới, mặc dù biết người ấy là chồng mình đấy nhưng tôi cũng ko tránh khỏi cảm giác lo lắng sợ hãi... Sợ vì tôi đã biết cái việc quan hệ giữa liền ông và liền bà nó xẽ diễn ra như thế nào đâu... nói thật với cacc... có quỉ thần hai vai chứng giám, cho đến cái đêm hôm ấy, tôi cũng chưa được biết nụ hôn luyến ái nó ra làm sao, chứ đừng nói chi đến chuyện làm he he pháp sự...
Một lúc sau chồng tôi đi vào, anh nằm cạnh tôi, rồi hỏi han tôi mấy chuyện linh tinh sau cùng anh ấy bảo...
Thôi em ngủ sớm đi, hôm nay đi cả ngày chắc em cũng mệt rồi...
Ơ kìa... sao lại ngủ, he he bà nằm chờ mày nãy giờ... tôi rủa thầm trong bụng.
Nghĩ vậy thôi chứ tôi cũng nhắm mắt rồi đánh luôn một giấc cho tới sáng ( sao lúc ấy tôi hồn nhiên thế ko biết, he he )
Hôm sau chồng tôi đưa tôi đi thăm thú mấy nơi, đến tối kịnh bản lại diễn ra đêm hôm trước ( nghĩa là vưỡn đéo chịu làm gì, he he ) Lúc ấy tôi nghĩ chắc anh muốn xây dựng tình cảm và để mọi thứ thuận theo tự nhiên chứ anh ko muốn gò ép tôi một cách khiên cưỡng... cách xử sự nhẹ nhàng, ân cần, đúng mực của anh hai ngày qua đã gây cho tôi ít nhiều thiện cảm... Ko nói thì hẳn cacc cũng rõ, chỉ vì hoàn cảnh bắt buộc mà tôi phải lấy anh ấy làm chồng, chứ ko phải tôi đến với anh ấy vì t/y, nhưng chỉ qua thời jan ngắn ngủi sống chung và chứng kiến thái độ của anh thì tôi đã tâm niệm rằng anh ấy là một người đàn ông tốt, chúng tôi đến được với nhau đó cũng đã là duyên phận.... trước mắt tôi chưa có t/ y với anh, nhưng nếu tôi cố gắng bồi đắp rồi t/y dần dần cũng xẽ có mà thôi, hơn nữa... ngoài nghĩa vc anh ấy còn là ân nhân của tôi, vì nhờ có anh ấy mà tôi mới được ra ngoài tự do, nhờ có anh ấy mà tôi mới giở thành Việt Kiều, he he... Sau khi đả thông tư tưởng như vậy, tôi xác con bà nó định là sẵn sàng chấp nhận dâng hiến ngay cho anh tất cả, mà ko cảm thấy băn khoăn hay hối tiếc điều gì nữa...( bản thân tôi cũng đang háo hức bỏ mẹ lên được, vì tôi cũng muốn khám phá xem cái sự ấy nó mềnh màng như thế nào, he he )
Hôm thứ ba, hai đứa đang nằm nói chuyện thì bỗng anh quay qua ôm chầm lấy tôi, mặt anh đỏ bừng, còn hơi thở thì hổn hển ngắt quãng ( chắc mót quá đéo nhịn được nữa rồi, tổ xư... của mày tất còn õng ẹo làm mầu... để rồi xem được mấy nả he he ) anh mải miết vuốt ve mơntrớn tôi đến tận cùng... một lát thì tôi cũng bắt đầu nóng ran, người căng cứng, đầu óc quay cuồng ngầy ngật... cảm giác vừa sợ hãi vừa, râm ran háo hức đón chờ... Anh chồm lên ... nhưng ko hiểu do anh là tay mơ, hay bị kìm nén mấy ngày qua mà anh ko làm chủ được tay cò, vừa lên đến bụng vợ thì đạn đã văng ra xối xả... hỡi ơi oan nghiệt.
Hộc lên một tiếng rồi anh đổ mình nằm vật sang bên cạnh, tôi tò mò hé mắt nom xuống bên dưới, thì thấy thằng cu của anh oặt ẹo nhũn nhèo vẹo vọ nom chả khác gì ông Đỉa ( sau này chơi mí bựa tôi thấy cacc gọi đó là Kèn Mềm, sao mà đúng thế, he he )
Hết cơn thở, anh ngước nhìn tôi với ánh mắt ngượng ngập của một cậu bé mới lớn bị mắc lỗi, thấy anh như vậy tôi liền nói ...
Ko sao đâu... chắc lần đầu khẩn trương quá lên vậy thôi, lần sau em nghĩ là xẽ tốt hơn.
Đấy là ngoài mồm tôi động viên thế thôi chứ trong bụng tôi chưởi thầm... Tổ xư... bà chờ cú pháp sự đã gần hai mươi năm, vậy mà hôm nay mày nỡ lòng phá hỏng của bà, đúng là đồ toi cơm... thế là đêm thứ ba tuy đã tiến hành làm pháp sự nhưng cũng chả nên nước non cơm cháo mẹ gì... đúng là còn chán hơn cả ông gián, he he.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét