Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

 Sau hơn hai giờ đồng hồ phi zư bai chên bể, cuối cũng chiếc ca nô chở gã cũng cập vào một cảng cá nhỏ ở ngoại vi  Thâm Quyến...Chúng mài xem phin XHĐ HK có cảnh ca nô đuổi nhao chên bể thì zõ, Zượng đéo đông hơi mà  kể cụ tỷ. 

Đón gã trên bờ nà một già hói ngoài 70t  ngươi nhỏ bé nhưng záng vẻ còn nhanh nhẹn, hoạt bát.

 Lão đưa gã đến một quán ăn nhỏ , ăn sáng xong lão kêu taxi chở gã za bến xe La Hồ để đón xe về Đông Hưng , khi nên đến sảnh chờ chên tầng ba của bến xe, , gã mí choáng ngợp vì qui mô zộng lớn của cái sảnh chờ của bến xe nài...

Đcm sảnh chờ của bến xe hàng tỉnh  đéo gì mà còn lớn hơn cả cái sảnh chờ của sân bai cuốc tế Nội Bài quê gã,.,Thế mí thấy , bọn Tào xây các công chình công cộng  cái đéo nào cũng khiếp, qui mô thì luôn to lớn, hùng vĩ đến  vãi cả Lồn....Đéo bù cho xứ Lừa quê gã ,công chình nào cũng zư cái con củ Cặc bị dị tật,  đã thế còn tủn mủn, chắp vá, manh mún đến bần tiện...nhẽ quê gã chỉ  hơn bọn Tào nhõn cái khoản ăn cắp  mí cả  zútzuột công chình,  đcm chúng nó chứ...

Lão già bảo gã ngồi xuống ghế chờ lão, zồi quai quả bỏ đi,  quãng  nửa tiếng sau lão quay lại đưa cho gã cái vé và  một cái túi , chong túi có hai chai nước lọc và mấy hộp bánh....


Mài chờ ở đây đến 8h tối mí có xe về ĐH, nếu buồn ngủ thì cứ nằm mẹ za ghế mà ngủ, ko phải ngại, nhưng mày đừng đi xuống phố, mày  ko có giấy tờ ko may cảnh sát hỏi đến thì zách việc, thôi  giờ tao phải về ... chúc mày lên đường may mắn. ,,Lão vừa nói vừa đưa tay bắt tay gã,, nói hết câu lão quay lưng cút thẳng...

Cái Lồn gì thế này.???  bây giờ mới  có hơn 8h sáng, mà lão mlt  bảo gã nằm chờ ở cái bến xe này đến 8h tối mới có xe về Đông Hưng..., đã thế  còn ko được nang thang xuống phố...ôi khốn khổ khốn nạn thân gã đcm. 

Thời jan cứ nặng nề trôi ...Sau hai lần tắm,  một  lần ỉa , sáu đi lần đái, ở  chong cái toa lét cộng cộng sạnh đẹp như lau như li của bến xe thì  giờ xuất hành cũng điểm.

..Sau khi ổn định chỗ nằm cho  khách, chủ xe kiêm phụ xe  một vs điệu đà , xinh xắn  trên zưới ba chục, Thấy gã cao to buồi hoành mới lân la bắt chuyện.,
Anh Lừa nhân?
Ừa , sao hả em? gã khấp khởi.
Anh về ĐHưng có giấy thông hành hay hộ chiếu ko?
Ko...zưng sao .???
Vậy anh đưa thêm cho em 1 trăm Mao để em còn nàm luật,   zọc đường cs kiểm tra, anh ko có giấy tờ, nó bắt jam zồi phạt tiền đấy,

Ui đcm tưởng nó thích mình ai zè...

Nhưng cũng may, zọc đường từ TQuyến về ĐHưng bon  Cam Tào lập đến mấy trạm kiểm soát để bắt Lừa nhân vào TQ mà ko có hc hoặc giấy thông hành để nàm  tiền.,,đcm bọn cam Tào mất dậy, chúng mày cứ niều niệu

Chính vì lí do này mà mỗi lần xe đến  trạm kiểm soát của Cam, , VS chủ xe  lại  bố trí cho gã, cùng vài  khách ko giấy tờ tăng bo trên những chiếc xe lam nhỏ chạy  lối tắt để đi  qua trạm ... đm đến nà vất vả. Mà cũng may, hôm ấy  con bướm to chủ xe  nó mà đéo hỏi tới thì gã chết zở chứ chả chơi, ...vì chủ quan gã đâu có nghĩ đến tình huống nài đcm..

7h sáng hôm sau xe về đến bến xe ĐH, vừa lơ ngơ xuống xe thì có thằng xe ôm chay lại hỏi..
Anh về đâu?
Tao về Lừa.
1 trăm Mao , sang đến bên kia giả tiền.
ok, đm mày đưa anh qua mau...

Thằng xe ôm chở gã za bến Lục Lầm, nó zút đt za gọi.... Lát sau  một chiếc đò từ bên phía Lừa chạy qua, thằng xe ôm bảo gã .

Anh chèo nhanh qua tường  gồi xuống cái đò kia.

Đò cập bến...

Khi đặt bước chân đầu tiên, nên mảnh đất địa đầu của cái xứ sở khốn khó nhọc nhằn sau gần 4 năm viễn xứ... gã lặng người bần thần đến mấy chục giây... chỉ đến khi nghe tiếng quát của thằng lái đò.

Nên nhanh đi ông ơi, lớ xớ ở đây bọn biên phòng nó hỏi thì phiền lắm...  lúc ấy gã mí giật mình chở về vói thực tại....

Nói gì thì nói,  hoàn cảnh lúc ấy của gã  cũng  giống cô Cụ bỏ mẹ da ấy chứ  ...chỉ thiếu nhõn nước nà gã đéo  quì xuống hôn ví cả bốc một nắm đất cho vầu ba lô thôi... ơ mà cần buồi gì. Đéo mẹ, ..  chả may sau này gã mà nên Công Nghiệp thì  bọn bồi bút lại chả phịa  za đầy tình tiết lâm ly,  hay ho đến chán vạn ấy chứ , hhehe đcm.a sân bai cuốc tế Nội Bài quê gã,.,Thế mí thấy , bọn Tào xây các công chình công cộng  cái đéo nào cũng khiếp, qui mô thì luôn to lớn, hùng vĩ  vãi cả Lồn....Đéo giống xứ Lừa quê gã ,công chình nào cũng zư cái con Buồi dị tật,  đã thế còn tủn mủn, chắp vá, bần tiện đến thê thảm...nhẽ quê gã chỉ  hơn bọn Tào nhõn cái khoản ăn cắp  mí cả  zútzuột công chình,  đcm chúng nó chứ...

Lão già bảo gã ngồi xuống ghế chờ lão, zồi quai quả bỏ đi,  quãng  nửa tiếng sau lão quay lại đưa cho gã cái vé và  một cái túi , chong túi có hai chai nước lọc và mấy hộp bánh....


Mài chờ ở đây đến 8h tối mí có xe về ĐH, nếu buồn ngủ thì cứ nằm mẹ za ghế mà ngủ, ko phải ngại, nhưng mày đừng đi xuống phố, mày  ko có giấy tờ ko may cảnh sát hỏi đến thì zách việc, thôi  giờ tao phải về ... chúc mày lên đường may mắn. ,,Lão vừa nói vừa đưa tay bắt tay gã,, nói hết câu lão quay lưng cút thẳng...

Cái Lồn gì thế này.???  bây giờ mới  có hơn 8h sáng, mà lão mlt  bảo gã nằm chờ ở cái bến xe này đến 8h tối mới có xe về Đông Hưng..., đã thế  còn ko được nang thang xuống phố...ôi khốn khổ khốn nạn thân gã đcm. 

Thời jan cứ nặng nề trôi ...Sau hai lần tắm,  một  lần ỉa , sáu đi lần đái, ở  chong cái toa lét cộng cộng sạnh đẹp như lau như li của bến xe thì  giờ xuất hành cũng điểm.

..Sau khi ổn định chỗ nằm cho  khách, chủ xe kiêm phụ xe  một vs điệu đà , xinh xắn  trên zưới ba chục, Thấy gã cao to buồi hoành mới lân la bắt chuyện.,
Anh Lừa nhân?
Ừa , sao hả em? gã khấp khởi.
Anh về ĐHưng có giấy thông hành hay hộ chiếu ko?
Ko...zưng sao .???
Vậy anh đưa thêm cho em 1 trăm Mao để em còn nàm luật,   zọc đường cs kiểm tra, anh ko có giấy tờ, nó bắt jam zồi phạt tiền đấy,

Ui đcm tưởng nó thích mình ai zè...

Nhưng cũng may, zọc đường từ TQuyến về ĐHưng bon  Cam Tào lập đến mấy trạm kiểm soát để bắt Lừa nhân vào TQ mà ko có hc hoặc giấy thông hành để nàm  tiền.,,đcm bọn cam Tào mất dậy, chúng mày cứ niều niệu

Chính vì lí do này mà mỗi lần xe đến  trạm kiểm soát của Cam, , VS chủ xe  lại  bố trí cho gã, cùng vài  khách ko giấy tờ tăng bo trên những chiếc xe lam nhỏ chạy  lối tắt để đi  qua trạm ... đm đến nà vất vả. Mà cũng may, hôm ấy  con bướm to chủ xe  nó mà đéo hỏi tới thì gã chết zở chứ chả chơi, ...vì chủ quan gã đâu có nghĩ đến tình huống nài đcm..

7h sáng hôm sau xe về đến bến xe ĐH, vừa lơ ngơ xuống xe thì có thằng xe ôm chay lại hỏi..
Anh về đâu?
Tao về Lừa.
1 trăm Mao , sang đến bên kia giả tiền.
ok, đm mày đưa anh qua mau...

Thằng xe ôm chở gã za bến Lục Lầm, nó zút đt za gọi.... Lát sau  một chiếc đò từ bên phía Lừa chạy qua, thằng xe ôm bảo gã .

Anh chèo nhanh qua tường  gồi xuống cái đò kia.

Đò cập bến...

Khi đặt bước chân đầu tiên, nên mảnh đất địa đầu của cái xứ sở khốn khó nhọc nhằn sau gần 4 năm viễn xứ... gã lặng người bần thần đến mấy chục giây... chỉ đến khi nghe tiếng quát của thằng lái đò.

Nên nhanh đi ông ơi, lớ xớ ở đây bọn biên phòng nó hỏi thì phiền lắm...  lúc ấy gã mí giật mình chở về vói thực tại....

Nói gì thì nói,  hoàn cảnh lúc ấy của gã  cũng  giống cô Cụ bỏ mẹ da ấy chứ  ...chỉ thiếu nhõn nước nà gã đéo  quì xuống hôn ví cả bốc một nắm đất cho vầu ba lô thôi... ơ mà cần buồi gì. Đéo mẹ, ..  chả may sau này gã mà nên Công Nghiệp thì  bọn bồi bút lại chả phịa  za đầy tình tiết lâm ly,  hay ho đến chán vạn ấy chứ , hhehe đcm.

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

mnChiến tranh Việt Nam là một cuộc nội chiến Post trung tướng:
Nhân có đồng chí Lôn Phò thắc mắc về các vùng đất bên ngoài nƣớc Mẽo, mà lão Cướp Nước đã nói vắn tắt, xin bổ xung thêm tý cho đồng chí Lôn mở cái não bựa ra một chút.
Mẽo, thật buồn cười, là cường quốc có ít thuộc địa nhất thế giới. Nghe thì ngạc nhiên thật, nhƣng nƣớc Mẽo lại đúng là nước ít đi xâm lược nhất, ngay cả so với những quốc gia tí hon như Hà Lan, Bỉ, Áo, Bồ Đào Nha... Vùng đất thuộc địa lớn nhất mà Mẽo xâm lược thành công, là nước bạn Phi Luật Tân của chúng ta. Dưng mà đến năm 194x, khi cụ Hồ Lừa đang chật vật đòi chính quyền bằng máu xƣơng của đồng bào đệ tử, thì Mẽo trả mẹ nó độc lập cho anh bạn Phi. Sau này Phi nỗ lực xin nhập liên bang Mẽo theo gương Ha Oai suốt nhiều năm ròng, dưng mà hai viện quốc hội Mẽo điếu cho, thế mới chó. Gúc thêm để biết rõ hơn nhá.
Vùng đất thuộc địa hiếm hoi còn lại của Mẽo là quần đảo Virgin. Đáng tiếc cho bạn Lôn là nó không được chiếm bằng cách xâm lược, mà được bọn Mẽo mua với giá 25 trẹo đô từ tay bọn Đan Mạch thối nát của lão Tê Cu. Quần đảo này là một quốc gia hẳn hoi, dù bé tẹo. Và dù công dân quần đảo này là công dân Mẽo nghiêm chỉnh, họ lại đếch có quyền bầu cử tổng thống Mẽo. Lên Gúc mà tìm "Virgin Islands" nhé. Lười thì điếu bao giờ có tri thức cả. Một vùng đất nữa nằm ngoài nước Mẽo nhưng cũng của Mẽo là đảo Gu Am, với cơ chế chính trị na ná quần đảo Virgin, theo đó công dân Gu Am được đi bầu tổng thống Mẽo, nhưng phải thông qua một trò kỳ quái gọi là Straw Poll (Gúc để biết thêm nhé). Thật vô cùng sung sướng cho bạn Lôn là đảo này thuộc về Mẽo từ sau cuộc chiến Mẽo-Tây vào cuối thế kỷ 19, cùng với nước Phi đã nói ở trên. Nhưng sau này do nó quá bé và không thuộc ai cả, nên bọn Mẽo điếu biết trả độc lập cho thằng chó nào (không lẽ trả cho Tây hay Phi, hay cho bọn thổ dân còn sót lại mấy trăm mống), tức thì Gu Am bất hạnh trở thành một phần của Mẽo, bị Mẽo bóc lột tới tận xương tủy, thấy đảng ta bẩu thế.
Về căn cứ Guantanamo trên đất Cuba thì Trung Tướng đã có bài viết dài ngoẵng rồi. Chỉ nhắc lại là bọn Mẽo cũng chơi trò mua mảnh đất này từ tay nước bạn Cuba chứ đếch xin xỏ cướp bóc của thằng nào cả, thế mới chó chứ. Bán rồi thì đòi thế mẹ nào được? Bang Ha Oai thì chi bộ chắc biết rõ chứ nhỉ. Trông có vẻ như là thuộc địa bị xâm lược nhƣng thực ra bọn chó Mẽo chỉ chiếm đóng quần đảo này trong đúng 2 năm (1898-1900) cùng thời kỳ với Gu Am. Ngót 60 năm sau, với nhiều nỗ lực của dân mọi bản địa, bọn mọi đã buộc chính phủ Mẽo phải chấp nhận đảo của chúng nó trở thành một bang của nước Mẽo, tới nỗi dân Mẽo xịn cay cú quá phản ứng tùm lum khiến quốc hội Mẽo quyết định không nhận thêm bất kỳ một bang mới nào nữa. Giờ đây Ha Oai cũng giống một bang Mẽo bình thướng, công dân Ha Oai được bầu tổng thống Mẽo như công dân Mẽo xịn, khác với Virgin và Guam. Mở ngoặc ở đây là có một số tên tay sai bẩn thỉu rất muốn theo gương Ha Oai xin làm một bang nô lệ của Mẽo nhưng đếch được bọn chó Mẽo chấp nhận là Puerto Rico, Panama, và Cuba (thật là buồn cười đúng không, Trung Tướng sẽ quay lại vụ này vào dịp khác), tất nhiên là có cả anh bạn Phi Luật Tân của chúng ta nữa. Bọn hèn, làm sao đú được với dân tộc Lừa anh hùng không bao giờ luốn đít ngoại bang.
Trên kia đồng chí Lôn còn nhắc đến Alaska nữa, nhưng Trung Tướng biết chắc bạn Lôn chẳng có khải niệm mẹ gì về tiểu bang băng giá này. Đây là lãnh thổ ngoài nước Mẽo cuối cùng. Trước năm 1867 đó là một miền đất vô dụng của nước Nga, chả khác mẹ gì các tảng băng to đoành ở Nam Cực. Sau một bữa rượu, Sa Hoàng ngứa tay bán mẹ nó cho lão ngoại trưởng Mẽo với giá vẻn vẹn 7 trẹo đô. Tất nhiên là cái gã Nga mù đó còn lâu mới thành anh hùng dân tộc như bác Hồ chúng ta. Nói tóm lại, bọn Mẽo đúng là bọn chó thực dụng, toàn phải bỏ tiên ra mua đất cát, chứ mang tiếng binh hùng tướng mạnh mà chả chiếm được cái thuộc địa mẹ nào. Đảo Gu Am thì quá bé và vốn chẳng thuộc ai cả, khác mẹ gì đảo Hoàng Sa của Lừa ta, nên cũng coi như vô tích sự. Lịch sử mở mang bờ cõi của bọn Mẽo là hết sức tồi tệ, chẳng thể nào so được với công cuộc xâm chiếm nước Miến Nam của đảng ta. Trích:
TelexVN viết: ...TT Diệm đã biết đƣợc nếu Mỹ đem quân vào Nam VN thì thể nào cũng bị CS đưa vào cái cớ Nam VN bị xâm lược cần đem quân qua giải phóng,....
Đồng chí này nói chán kinh. Ngay trong kỳ đại hội đảng ta lần III năm 1960 đồng chí Lê Duẩn đã trình bày phương án cưỡng chiếm Miền Nam bằng vũ lực và được Bộ chính trị chấp thuận. Cần chó gì phải chờ các đồng chí Mẽo cho quân vô. Và cũng ngay từ cuối những năm 195x tại nước Miền Nam đã có phong trào đồng khởi chống lại chính quyền bác Diệm. Bác Diệm cũng phải đối phó với trò úynh dắm trong chăn chiến sĩ của VC bằng bộ luật 10/58 sắt máu. Khi chƣa có một đồng chí Mẽo nào vác súng đi trên đất Nam thì các lực lượng tinh nhuệ Bắc Kỳ đã lẩn theo đường Trường Sơn, đường Căm Bốt, đường biển để vào hỗ trợ các chiến sĩ mũ tai bèo úynh cho bác Diệm ứa máu mắt. Đọc các tác phẩm nhƣ Hòn Đất và Bất Khuất để tham khảo cuộc chiến đấu anh dũng của đảng ta chống lại nước Nam Kỳ khi bọn Mẽo thối tha còn chƣa tham chiến nhá.