Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

 Hôm nai zảnh zỗi tôi kể cho các cô nghe về Taxi ở Coỏng...Taxi thì có đéo gì mà kể nhẻ??? vại mà có đái tmt.

Không jống xư ở Lừa ta ,Taxi ở Coỏng được quản ní và fânbiệt bằng mào xắc, mỗi mào chỉ được hoạt động tại một khu vực nhất định, zo chính quyền qui định.  Taxi Coỏng có 3 mào... đó nà mào  đỏ,  mào xanh lá cây và mào xanh nước bể....Địa bàn tácnghiệp của Taxi đỏ nà toàn bộ khu vực HK , taxi xanh lá cây nà ở khu Tân jới, còn địa bàn của taxi xanh nước nước bể thì ở khu đảo Lạn Đầu.

Mà tất cả xe taxi Coỏng nại đéo thuộc một hãng taxi nào tmt,  nó hoạt động zư kiểu nghiệpđoàn... " khác đếu xe ôm ở Lừa" chính quyền chỉ  thu thếu, cấp giấy phép kinhzoanh , thống nhất qui định về já cước, loại xe, kiểu záng mào sắc, khu vực hoạt động của fươngtiện. Còn thì kệ mẹ chúng mài đứa nào có nhu cào thì cứ  việc mua xe mà mần cắn...

Nói thì đơn jản  vại, zưng để sở hĩu được 1 ông taxi ở Coỏng  thì nại nà cả 1 vướn đề, chả đơn jản tẹo nào.... Vì từ nhiều năm nai chính quyền Coỏng chỉ cấpfép cho nhõn 20 ngàn ông taxi hoạt động đéo thêm cũng đéo bớt...
Đcm đấy mí chính nà điều đáng nói, vì số lượng xe được cấp fép cố định zư vại, cho nên dân Coỏng  ai  muốn kinhzoanh taxi  thì thứ nhất fải có nhiều xèng, thứ hai nà   fải tiềm được thằng bỏ mẹ nào đó  nó chán hoặc vì 1 lí zo nào đái, nó ko muốn kinhzoanh nữa nó bán nại cho thì mới mong hành nghề được.

Bởi  thế cho nên bọn mần nghề taxi Coỏng coi taxi vừa nà fươngtiện kiếm cắn hàng ngài, nại vừa nà kênh đàotư đem nạo nợi nhuận khá lớn...đm nợi nhuận có khi còn hơn cả đào tư vầu bất động sản. 

Tỉ zư nắm ngoái já 1 ông taxi zơi vầu quãng  500 vạn tiền Coỏng thì năm nai đã vọt mẹ nên hơn 700 vạn... đm buôn bán đéo gì lãi cho bằng. À 700 vạn theo tỉ já hiện thời thì bằng khoảng 20 tỷ tiền Cụ các cô nhé, đcm đắt đắt nà...Tất nhiên  đắt nà đắt ở cái jấyfép kinhzoanh của ông xe ấy, chứ já trị của ông xe thì  có đáng đéo bâu nhiêu xèng.... đcm mỗi cái jấyfép  khiếp quá đi mất mà thôi.

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013


Làm thơ em vốn đ éo ham
Làm văn em lại đ éo ham vô cùng.


Lời tòa soạn: Bầi này để trong bóc này có thể cũng không thích hợp lắm, dưng cơ mà nó có sử dựng những tư liệu lịch sử sống động đã được đảng ta kiểm chứng, nếu điếu có chiện mang nó sang chỗ khác. Tiên sư bố mấy lão C. bựa hay V. đại gian đại ác đừng có bẩu là sai bóc mà múp đi nhé. Tên riêng chỉ có tính chất cảnh báo và minh họa, không nhằm vào một cá nhưn đảng viên nào đâu nhé.

Đây là bài văn được giải nhất trong một kỳ thi học sinh giỏi văn toàn quốc năm nào thì điếu nhớ, dưng dứt khoát em học sinh viết ra nó tên là Sản Thối. Tên riêng chỉ có tính chất cảnh báo và minh họa, không có ý ám chỉ cụ tỉ một cá nhưn đảng viên nào đâu nhé.

Bài văn xuất sắc nhất thế kỷ

Đề bài: Em hãy sử dựng những tư liệu lịch sử của nhà sử học Nhựt Bẩn Kanishi mà chúng ta tạm gọi là bác Xi để mô tả cuộc chiến tranh thần thánh của dân tộc ta chống lại đế quốc Mẽo xâm lược chó chết. Hãy làm cho cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc ta trở nên thánh thiện đáng yêu đáng nhớ như một biểu tượng bất diệt của tình yêu tự do.
-------------
Bài làm của em Sản Thối

Em là một người sinh ra sau chiến tranh, khi tổ quốc thân yêu của chúng ta đã sạch bóng quân thù. Chúng em vô cùng sung sướng khi được biết cha ông chúng em đã từng được phép cầm súng bắn thẳng vào đầu những con chó tư bẩn mà chả bị kết án tử hình cái mẹ gì cả. Như thế này này:

Chà chà đúng là các chiến binh hạnh phúc.

Em mơ ước lại có chiến tranh một lần nữa. Úynh nhau với thằng điếu nào thì điếu quan trọng, dưng tốt nhất là úynh nhau với thằng sen đầm đầu xỏ Mẽo, chứ úynh bọn Căm Bốt Ai Lao thì chán vựt vã.

Em yêu chiến tranh.


Thực sự em khao khát được úynh nhau. Được cầm súng AK do nước bạn XHCN sản xuất, kê vào thái dương một tên địch tư bẩn đã ra hàng băng bó đầy mình, và làm một phát đòm. Thật sung sướng khi thấy thằng địch ngã lăn quay ra máu chảy ồng ộc não văng tung tóe như phân ** té re.

Không cần chờ lệnh bắt lính của Bộ chính trị, học sinh sinh viên thanh niên ngoan hiền chúng em sẽ vui tươi phấn khởi xung phong lên đường giết giặc như thế này này:


Khi ấy gia đình chúng em sẽ sửa soạn những tấm chân dung như thế này này:


để đặt trước lên bàn thờ phòng khi chúng em được hy sinh cho tổ quốc thân yêu. Trời ạ nếu mà được quyết tử cho tổ quốc quyết sinh thì hạnh phúc vô cùng nhỉ. Con vện của em sẽ viết hồi ký về em như thế này này:






Đảm bảo nó sẽ in được hai mươi vạn cuốn và bán được rất nhiều tiền. Gì chứ tiền thì em thích lắm.

Ừ thì em thích tiền. Dưng cơ mà em thích chiến tranh hơn nhiều.

Bởi vì em cần bảo vệ những đồng bào đau khổ như thế này này:


Em cần giải phóng họ khỏi sự áp bức tàn bạo của quân xâm lược khốn kiếp bú kặc. Đit mẹ quân xâm lược bú kặc. Em sẽ được chửi tên Bút là thằng bú kặc, tên tổng thống bù nhìn điếu được Mặt trận tổ quốc giới thiệu gì cả. Đúng là xã hội nhơ bẩn.

Con vện em ở nhà thì ra đường đào hầm chông như thế này này:


Và cất lên những lời ca sục sôi khí thế hào hùng cách mạng:

Ai nhanh tay vót bằng tay em
Bao mũi chông nhọn hoắt căm thù
Xiên bao quân cướp nào vô đây

Những tên giặc nào không bị em bắn bể sọ ở tiền tuyến thì cũng bị con vện em cho ngã thụt xuống hầm chông của nó ở hậu phương. Giời ạ, cứ tưởng tượng một tên Mẽo xâm lược bị chông tre tẩm kứt gà sát của con vện em đâm sụt một phát vào bẹn. Cái chim to tổ bố của y thị sẽ xìu xuống nhăn núm như khúc lòng lợn thối, không thể nào đi hãm hiếp các phụ nữ vô tôi được nữa.

Ờ mà phụ nữ không được ai hiếp thì chắc cũng buồn lắm nhỉ. Cái này là em tào lao một tí thôi, cảm thán ý mà. Xin các thầy cô đừng trừ điểm.

Chiến tranh thật là khoái lạc.

Không khoái sao được khi toàn thế giới yêu chuộng hòa bình đều đứng sau chúng ta. Từ ông già râu ria xồm xoàm như ông này này:


đến cô diễn viên xinh đẹp như thế này này:


đều tán thưởng cho sự nghiệp bắn giết của em và các bạn em.

Thích nhất là nếu em bị quân giặc bắt và đem ra xử tử. Em sẽ khẳng khái giật mảnh băng đen bịt mắt như bác Tố Hữu đã bẩu thế, và vạch tội bọn đế quôc sài lang như thế này này:


Em sẽ bị bắn đòm đòm đòm đòm đòm đòm đòm, đúng bảy phát vào tim. Sẽ trở thành liệt sĩ anh hùng cách mạng, thành tấm gương cho các thế hệ thanh thiếu niên ngoan hiền. Tên của em sẽ được đặt cho các đường phố công viên nhà hát cầu cống. Con vện em tha hồ hưởng tiền tuất mỗi tháng 200 ngàn đồng và đi cưới một thằng chồng phò phạch. Gì chứ nghĩ đến 200 ngàn một tháng là em thích lắm. Em thích tiền mà. Dưng cơ mà thực ra em vẫn thích chiến tranh hơn. Em thề đấy. Em thích chiến tranh thật mà.

Đương nhiên nếu con vện em không thích ở nhà, thì nó cũng có thể viết đơn xin ra chiến trường.

Đi chiến trường
Gùi trên vai nặng trĩu
Đàn ta lư em cất tiếng ca vang lừng núi rừng
Mừng thắng trận quê em..

Nó sẽ chụp một bô ảnh xinh tươi gửi cho em như thế này này:


Kể ra nếu nó bị chết thì cũng không hay. Nhìn chung là em không muốn gái chết sớm. Gái cần được sống lâu để cung phụng cánh đàn ông chúng em. Dưng cơ mà trong chiến tranh thì gái cũng chết ầm ầm, như các cô này này:


Trẻ thế mà đã chết ngỏm. Ồ nghĩ đến đây thì em cũng đồng ý cho con vện em được hy sinh anh dũng. Nó cũng sẽ nủi tiếng như em. Bình đẳng mà. Thấy đảng ta bẩu thế. Giai gái gì thì cũng có quyền chết cho độc lập tự do như nhau.

Chiến tranh thích thật.

Ở chiến trường thì không chỉ úynh nhau là hay, mà chiện tình cảm chắc cũng lâm ly lắm. Em cứ ước ao thế. Ví dụ em bỗng nhiên có thêm một con vện tươi tắn như cô này này:



Cặp mắt căm thù quân xâm lược sáng quắc như thế này này:



Nhìn thấy bộ ngực không? Cứ gọi là nước dãi chảy ồng ộc. Rất chi là xếch xi nhá.

Dưng cơ mà em với cô ý sẽ không làm tình. Chúng em sẽ chiến đấu bên nhau thánh thiện như các đảng viên cộng sản chân chính. Em sẽ ngủ cùng cô ấy trên một chiếc võng dù, dưng cơ mà dứt khoát không làm chuyện đó. Dứt khoát em sẽ cho tay vào bẹn và nghiến chặt răng để không sơ sểnh tụt mẹ nó quần ra. Thấy đảng ta bẩu người cộng sản nào cũng thế cả. Tại vì chúng em chưa cưới nhau mà. Ai lại vi phạm luật hôn nhân gia đình đã được quốc hội thông qua bao giờ. Em không thể mắc tội hủ hóa trước khi trở thành anh hùng liệt sĩ.

Công nhận là chiến tranh thật lãng mạn.

Dưng cơ mà nhân đây em cũng có lời phê bình nhà sử học Kanishi. Cái tấm hình này mà bác ý bẩu là Khâm Thiên thì đúng là bựa quá:


Cả đây nữa này:

Nhìn thấy dòng sông bên tay phải không? Khâm Thiên điếu gì đâu. Đấy là Việt Trì.

Đây mới đúng là Khâm Thiên này:


Toàn phố Khâm Thiên sau mấy vụ không kích chỉ chết có nhõn 2 ngàn người. Mà cái bọn Mẽo ngu thật, đả bỏ bom lại còn thông báo trước cho người ta sơ tán, ngu thế thua là phải. Tất nhiên là dân ta anh hùng điếu ai lại đi tin thằng Mẽo, thế là có hai ngàn chú ra đi oanh liệt.

Hai ngàn mạng Lừa thì ăn thua chó gì so với lính chiến chúng em ở chiến trường. Bác Nguyễn Chí Thanh chỉ phẩy tay một cái, là chúng em tha hồ hy sinh. Bằng tổ quốc ghi công cứ gọi là xếp cao như núi.

Mà hy sinh ở chiến trướng mới gọi là thích chứ. Lãng mạn lắm cơ.
Em yêu chiến tranh quá.

Đi úynh nhau thì thích lắm, thấy đảng ta bẩu thế:

Đường ra trận mùa này đẹp lắm
Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây..

Sau khi giết được vô số tên địch bảo vệ trận địa, chúng em sẽ xả hơi như thế này này:


Tất nhiên là cũng có thể tươi tắn ngồi trên tháp pháo cho các cô chú phóng viên chụp hình như thế này này:


Chiến lợi phẩm thì có mà đầy bựa ra như thế này này:


Em sẽ mang về cho ông già em một khẩu M19 hay cái mẹ gì đó mà có băng đạn dài thòng để ổng đi bắn chim vào ngày chủ nhật thay cho đi hát tay vịn và mát xa không lành mạnh.

Tất nhiên là chúng em sẽ không cướp giết hiếp. Nếu lỡ có làm thế thì các cô chú phóng viên cũng không nên vạch lá tìm sâu bới bèo ra bọ. Đit mẹ gì chứ trong chiến tranh thì chiện cướp giết hiếp nhỏ như con thỏ.

Sau khi chụp ảnh xong thì chúng em lại ôm súng cối như thế này này:


Đit mẹ em nói khí không phải. Trên đời này lại có cái thằng điếu nào mà ôm súng như ôm em bé thế thì bắn nhau thế điếu nào được, trong lúc khói lửa còn ngút giời.. Há há há xin phép các thày các cô cho em cười cái tay nghệ sĩ nhiếp ảnh này cái. Cười tụt cả răng ra khỏi lợi. Làm hàng gì mà phô thế.

Cuối cùng thì tất nhiên quân ta cũng chiến thắng như thế này này:


Em đang bê hoa đó. Con vện em cũng góp một tay bê hoa đó. Tên lửa ta chổng lên giời cao như con chim thanh tân ứ nhựa của một anh bần nông chưa bao giờ ra Đồ Sơn ịch phò trong một đêm thao thức nhớ về đảng bác.

Còn quân địch thì bị bắn tan nát như thế này này:


Tất nhiên đây là tranh cổ động, chứ có cái B52 chó nào như thế đâu. Tranh mà, hư cấu một tí thì chết điếu ai.

Đại khái thế. Quân ta chiến thắng quân địch thua to bị bắt đi cải tạo. Cái bác sử gia Xi này cũng chuối, chả có tấm hình chụp trải cải tạo nào cho em lấy hứng bình luận tiếp.

Đất nước ta sẽ trở lại thanh bình như thời đồ đá thế này này:


Thật là hạnh phúc. Tất cả chúng em sẽ được ở trên thiên đường. Liệt sĩ thì ở thiên đường sách giáo khoa, còn không liệt sĩ thì ở thiên đường trần gian hạ giới. Được tiếp tục sử dụng tem phiếu và sổ hộ khẩu mặc dù kẻ thù của chúng ta không muốn thế. Được cùng nhau xếp hàng hát vang bài ca Vừng Giời Đông Ánh Hồng Tươi Sáng Bừng Lên. Và nhất là được sát cánh bên nhau dưới ngọn đuốc soi đường của đảng tiến lên chủ nghĩa xã hội.

Còn các bạn nước Miền Nam tư bẩn thối nát, nhờ sự hy sinh anh dũng của em và đồng đội, sẽ cũng được hưởng những thành quả XHCN như chúng em. Điều này quả thực cũng không công bằng, dưng cơ mà cứ nghĩ đến câu Nhiễu Điều Phủ Lấy Giá Gương thì chúng em cũng phấn khởi. Tư dưng các bạn đang là tư bẩn được thành XHCN thì cũng phải biết ơn tụi em chứ nhờ.
Em yêu chiến tranh.

Bài văn của em Sản Thối đến đây là kết thúc.